Đưa em người yêu ra giữa đồng vừa đụ vừa ngắm đất trời. Đừng nghĩ tới chuyện đó! Nói xong, có lẽ anh ta cảm thấy yêu cầu của mình rất vô lý nên lại nói: Đừng nghĩ đến tôi. Sau bữa trưa, chúng tôi tìm một khách sạn gần đó và thuê hai phòng để nghỉ ngơi và chuẩn bị cho buổi chiều chèo bè tre. Tôi cũng không buồn ngủ nên nằm xuống giường nhắm mắt nghỉ ngơi. Đột nhiên có tiếng gõ cửa. Tôi ra khỏi giường và mở cửa. Hóa ra là Pan Jie và Qin. Phan Khiết ngẩng đầu nhìn vào trong phòng. Tôi nói đùa: Đừng nhìn, họ đều mặc quần áo cả. Pan Jie đỏ mặt nói: Tôi muốn dẫn Tần đi xem múa rối bóng, anh đi được không? Khi biết mình đi cùng Tần, tôi lập tức hưng phấn. Tôi quay lại hỏi Ôn Cường đang nằm trên giường. Ôn Cường nửa ngủ nửa tỉnh, cũng không mở mắt. Anh chỉ tay yếu ớt về phía chiếc giường. thở hai lần. Cứ ngủ đi Địa điểm biểu diễn múa rối bóng là một hội trường lớn, có lẽ được chuyển thành sân khấu. Mái nhà lợp ngói amiăng và che bằng rèm dày. Bên trong tuy ít người nhưng tiếng cồng chiêng và tiếng trống rất sôi động. Ba người chúng tôi tìm một chỗ ngồi, Tần ngồi ở giữa. Tôi rất vui mừng. Ở đây tối quá nên đây là thời điểm tốt nhất để tiếp cận Tần. Trong bóng tối, anh đưa tay chạm vào tay Tần, nhưng lại ấn vào đùi anh: Đùi tốt hơn. Tôi nghĩ. Đột nhiên, bàn tay của Tần vươn ra kéo tay tôi lại. Tôi không bỏ cuộc, tôi quay lại và đặt tay lên chân anh ấy. Đột nhiên, tôi cảm thấy mu bàn tay đau nhức.

Đưa em người yêu ra giữa đồng vừa đụ vừa ngắm đất trời

Đưa em người yêu ra giữa đồng vừa đụ vừa ngắm đất trời